10.2020
27
Yêu sao tà áo thân thương
(English below)
"Yêu sao tà áo thân thương
Sắc màu đất nước quê hương chúng mình"
Khoác lên chiếc Áo dài xưa, lòng mình chưa bao giờ ngưng niềm tự hào khi mình là người con đất Việt.❤️



~~
Hôm qua ấy mà, lúc diễn cảnh thám tử ngủ trong vở kịch. Khi mình nằm trên sân khấu, lòng mình cảm nhận được sự hạnh phúc của một người đang làm Nghệ thuật.
Lúc trưa, khi overture vang lên, phút chốc mình không nghe thấy tiếng ai, không nghe được giọng reo hò quen thuộc. Cả nhóm đã nhìn nhau vừa thoáng buồn, vừa lo sợ. Tụi mình tự hỏi nhau có khi nào mọi người không ai đến, có khi nào mọi người đã thật sự rời đi.
Nhưng khi bước gần hơn đến vị trí chỉ cách mọi người bằng tấm màn nhung đỏ, mình mới thật sự bất ngờ vì lightstick lấp đầy hàng ghế, không khí thân quen đây rồi, à thì ra, do vị trí phòng gần với khu vực âm thanh nên không nghe thấy bên ngoài.
Tụi mình đã rất vui khi mọi người hưởng ứng theo vở kịch dù diễn 2 lần, cách mọi người trò chuyện lúc tụi mình đang hoá thân thành nhân vật vừa hài hước, vừa gần gũi vô cùng. Lại thêm một vai mới lưu lại rồi, hôm qua có người còn nhớ tới vở Tấm Cám mà gọi mình là "má" nữa, vui quá trời quá đất :))) Trúc hiểu và rất biết ơn vì mọi người ấn tượng về Trúc bằng sự hài hước của mình. Nên nếu lần sau có gặp thì cứ tiếp tục gọi Trúc như thế nhé hehe😂🥰
Bất ngờ nhất là khi mọi người hát theo lúc tụi mình nhảy Cô Ba Sài Gòn, lúc ấy tụi mình đã ước gì bài nhảy có thể dài hơn để lưu giữ khoảnh khắc ấy thêm chút nữa.
Cuối cùng, mình thấy các em khóc, mình hiểu, không phải vì các em không đạt được điều gì, mà là vì chính mọi người sung như thế đã phần nào gạt đi được nỗi lo sợ của chúng mình khi nghĩ rằng chắc mọi thứ đã thật sự hết rồi, không còn chant mix, không còn "lần sau sẽ cố gắng hơn nữa".
Cảm ơn mọi người thật nhiều vì từ đầu đến cuối đã không ngừng nghỉ cổ vũ cho nhóm. Hôm qua lúc ngồi chuẩn bị cho buổi tối, thì trời đột nhiên đổ mưa, lúc ấy tụi mình đã lo không biết mọi người ngoài ấy đã kịp trú mưa chưa...
Mùa mưa bão, mọi người có đi nhớ luôn mang theo áo mưa và khúc đường vào Station buổi tối hơi vắng, nhớ khi về đừng bấm điện thoại và đi cùng nhau một đoạn nếu có thể nhe. Giữ sức khoẻ, giữ an toàn và chờ tụi mình nhé.
Sân khấu sẽ lại sáng đèn, và chúng ta sẽ lại gặp nhau 💜
"Nếu tôi đi ngủ ngay lúc này, tôi có thể mơ về rất nhiều thứ. Nhưng nếu tôi thức, tôi có thể biến giấc mơ trở thành s ự thật."
"Người nhà" ơi, trân trọng.
Cảm ơn các staff đã luôn vất vả nhất để SGO48 có nơi mà cháy hết mình, cảm ơn các member vì đã luôn nỗ lực hết sức, và cảm ơn Eyeliner team vì đã cùng nhau làm nên sứ mệnh là mang đến tiếng cười và sự vui vẻ nhất cho khán giả. Mến thương tất cả chân thành.💜
And dear my international friends.
Today i just wanna send a gratefulness from bottom of my heart. To everyone follow and support us every day, every moment. You guys really energize me a lot. From there i can feel that my effort has been reward by your loves. I was so touched. Once again, thank you so much and hope to see you soon. Love you alllll 🥰🥰
Trúc Phạm
Thứ Ba, 27 tháng 10, 2020
4:37 12/10/20
BLOG TRƯỚC
BLOG SAU
3:00 24/12/20
Trúc Phạm
Phạm Lâm Ánh Trúc
1st Generation
Birthday:
04 tháng 9 1997
Blog mới nhất
từ Trúc Phạm
Blog mới nhất
từ SGO48