10.2020
03
Nhớ bữa tối hôm nọ đi tập về trễ, bụng đói cồn cào, thấy Family Mart sáng đèn mời gọi quá lẹ làng tấp vô
Nhớ bữa tối hôm nọ đi tập về trễ, bụng đói cồn cào, thấy Family Mart sáng đèn mời gọi quá lẹ làng tấp vô. "Ding dong"~ bay vô gặp bạn nhân viên thảm thiết xin múc liền ly lẩu, vậy mà trớ trêu thay, lẩu đã cạn nước : )...
Không chậm giây nào, bạn nhân viên cầm chiếc bánh trung thu hình con heo sữa:
"Hết lẩu nhưng còn bánh trung thu nè chị😗"
- Ăn bánh trung thu sao hết đói được TT__TT...
"Sáng giờ em mời mà hổng ai mua hết, cuối ngày không bán được cái nào là không đủ chỉ tiêu.."
- Thiệt hong hay tại thấy mặt dễ dụ nên nói vậy...
눈__눈?
"Dạ em nói thiệt mà, bán hổng được em buồn lắm ;__;"
- ... Thôi lấy, tính tiền đi.
Tự dưng cái tui bị yếu lòng khúc đó, tui quên mất mình đang đói và tui chấp nhận mua cái bánh từ em gái kia~ 🙂 Dù là nhân đậu xanh...
Cuối cùng K nghĩ lại, hồi đó cũng từng đi bán bông hồng dịp Valentine, bán nước chanh tới mức nắng ăn nám hết da tay, gánh trứng cút luộc mời từng người dịp cắm trại 26/3 thời học sinh, cả thử thách bán bánh lucky cookie cũng trải qua lúc "mặt dày" năn nỉ hết nước hết cái trước mặt người dưng nước lã. Đại khái khi đặt trọn hết hy vọng bán được hàng vào người nào đó và được người ta rộng lòng mua giúp nó rất ư là thiêng liêng :))))))!
Có thể đó thật ra không phải là cái bánh duy nhất bán được ngày hôm đó, nhưng thấy bạn ấy cảm kích như vậy cũng vui (mình dễ vui ghê), xem như dù trải qua 1 ngày thật tồi tệ vô dụng thì cuối cùng mình cũng giúp được ai đó.😂✨
Kaycee
Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2020
5:39 2/10/20
BLOG TRƯỚC
BLOG SAU
17:37 6/10/20
Kaycee
Võ Phan Kim Khánh
1st Generation
Birthday:
18 tháng 10 1997
Blog mới nhất
từ Kaycee
Blog mới nhất
từ SGO48